Đó là 1 hòn đảo ở Colombia – Vùng đất chật chội nhất thế giới. Bạn có thắc mắc rằng 1.200 người dân ở đây sẽ sinh sống như thế nào không?
Santa Cruz del Islote là một hòn đảo nằm ngoài khơi bờ biển Cartagena, Colombia, cách lục địa chỉ khoảng một giờ đi thuyền. Trên đảo có tổng cộng 90 căn nhà với dân số trung bình là 700 người và có thể lên đến 1.200 khi trẻ con đi học trên đất liền trở về thăm gia đình. Tuy nhiên, cuộc sống của họ chỉ được gói gọn trong vỏn vẹn diện tích khoảng 0,1km2.
Chính điều này đã biến hòn đảo trở thành vùng đất chật chội nhất thế giới.
Với số dân 1.200 người trên diện tích chỉ có 0,1km2, Santa Cruz del Islote được coi là hòn đảo chật chội nhất trên thế giới.
Được bao quanh bởi vùng biển thơ mộng của Carribean nhưng Santa Cruz lại không sở hữu bất cứ bãi tắm hay bể bơi hoặc khách sạn nào. Cư dân trên đảo thậm chí phải chôn cất người chết trên một hòn đảo khác gần đó vì ở nơi đây không có đủ không gian cho một nghĩa trang.
Santa Cruz là một phần của quần đảo San Bernardo- chuỗi các đảo nhỏ nằm cách thành phố cảng Tolu một giờ đi thuyền. Nhưng khác với người hàng xóm Mucura là địa điểm du lịch nổi tiếng, Santa Cruz không thể phát triển du lịch vì điều kiện địa lý và dân cư của mình.
Hiện tại, người dân sống trên đảo Santa Cruz vẫn chưa được tiếp xúc với nguồn điện quốc gia. Nguồn nước ở đây cũng khan hiếm do nước sạch chỉ được vận chuyển lên đảo bằng tàu hải quân Colombia ba tuần một lần.
Số nước này thực sự là quá ít so đối với lượng dân số bùng nổ của hòn đảo, chỉ đủ các gia đình sử dụng trong việc nấu ăn. Phụ nữ trên đảo phải giặt quần áo bằng nước mặn và đàn ông thì giải quyết hầu hết các nhu cầu của mình ở ngoài biển.
Mặc dù gặp nhiều khó khăn, Santa Cruz vẫn giữ được sự yên bình của mình tránh xa khỏi các cuộc giao tranh của quân du kích, các nhóm bán quân sự và quân đội ở Colombia.
Chính nhờ vào sự yên bình này mà ít có người dân nào của Santa Cruz có ý định rời khỏi quê hương mình. Họ không cần có cảnh sát. Tất cả mọi người trên đảo đều quen biết lẫn nhau và tận hưởng cuộc sống yên bình của một “ngôi làng” nhỏ bé.
Một điểm đặc biệt là những người dân trên đảo đi ngủ không cần khóa cửa nhà vào ban đêm. Họ thoải mái để cửa mở rồi hò nhau tụ tập, chạy sang nhà hàng xóm – địa điểm hiếm hoi có điện để xem những bộ phim nổi tiếng.
Khi đặt chân lên hòn đảo, hẳn du khách sẽ ngỡ ngàng trước khung cảnh của một “cộng đồng” thực sự. Con người ở đây sống không chỉ để cải thiện cuộc sống của mình mà còn của cả những người xung quanh. Họ luôn tương trợ lẫn nhau trong mọi việc, nếu nhà nào không có thức ăn có thể sang nhà hàng xóm “ăn nhờ”.
Truyền thuyết kể lại rằng những người dân chài đầu tiên tìm thấy đảo đã cắm trại tại đây qua đêm. Hòn đảo không hề có muỗi và có thể đón nhận gió từ khắp các hướng. Điều này khiến giấc ngủ của các cư dân đầu tiên rất thoải mái, đến mức họ quyết định ở lại đây và sinh sống.
Trên đảo chỉ có một ngôi trường duy nhất dành cho khoảng 80 học sinh. Điểm đặc biệt ở đây là học sinh có ý thức tự giác rất cao và vô cùng chăm ngoan.
Các em học sinh ở đây được nhiều người nhận xét là ngoan ngoãn và có tính kỉ luật cao hơn nhiều ở các nơi khác. Đặc biệt chúng rất tôn trọng người lớn tuổi và nghe lời nữa.
Tuy nhiên, trẻ em trên đảo cũng phải “nhờ cậy” đến hòn đảo hàng xóm để chơi bóng đá bởi vì quảng trường duy nhất của Santa Cruz chỉ to bằng… nửa sân tennis mà thôi.
Du lịch và đánh bắt cá là nguồn thu chính của người dân trên đảo. Họ sẽ kiếm tiền thông qua các tuyến du lịch chạy ngang qua đảo hoặc đi làm thêm ở các hòn đảo láng giềng.
Có rất nhiều người dân đảo hàng ngày phải chèo thuyền sang các đảo lân cận để làm việc cho các khu nghỉ mát cao cấp hoặc dịch vụ lặn biển. Những người khác thì đánh bắt cá để cung cấp cho các nhà hàng hoặc người mua ở đất liền.
Tuy cuộc sống mưu sinh vất vả nhưng người dân ở đây vẫn luôn giữ tinh thần vui vẻ. Họ còn coi nơi đây như một “thiên đàng” và mong muốn gắn bó cả cuộc đời mình với hòn đảo.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét