< Đèo Gành Đỏ uốn cong quanh làng chài.
Trong khu vực vịnh có một làng tên Gành Đỏ nổi tiếng với nghề đi biển và làm nước mắm. Cư dân ở nơi đây sống khá sung túc bởi nguồn lợi từ vịnh và những chuyến đi biển. Nhưng điều làm Gành Đỏ nổi tiếng hơn chính là phong cảnh tuyệt đẹp!
Mỹ cảnh quê hương
Vịnh yên ả nghiêng mình dưới làn sóng,
Lướt nhẹ qua trong cõi lãng du.
Có ai hay về một cái tên lạ,
Xuân Đài – nghe bình dị đỗi thay.
< Một góc Bãi Sau.
Núi Cổ Ngựa trải dài đến nơi này,
Đảo Xuân Thịnh bao bọc lấy vịnh kia.
Đầu kì lân hiện ra trước mắt,
Biết bao điều mới lạ tại nơi đây.
Cù lao nằm bất động giữa biển khơi,
Cong lên lượn xuống như sấu nằm ăn.
Thuở xưa Long vương tử lạc vào,
Hà Bá thống lĩnh phá núi cứu Người.
< Buổi sáng ở Gành Đỏ.
Hang cá róc khép mình như bẽn lẽn,
Ẩn mình sau Hòn Trọc cao chênh vênh.
Núi biển trời mây sao hữu tình quá,
Làm lòng người xao xuyến đến khôn nguôi.
Có ai về Gành Đỏ mà xem,
Lòng người mến khách bước đi không đành.
Dù vạn dặm muôn trùng cách trở,
Xin hãy một lần ghé lại quê tôi.
< Trên vịnh Xuân Đài.
Dulichgo
Một vài dòng thơ đã phần nào nói lên được một địa điểm tuy không mới mẻ đối với người dân xứ Nẫu – Phú Yên, nhưng chắc chắn sẽ là một cái tên xa lạ đối với nhiều người tại miền Trung cũng như hai miền còn lại của đất nước, đó chính là Vịnh Xuân Đài.
Nhìn từ đèo Gành Đỏ, bạn sẽ thấy được vẻ đẹp hoang sơ được kết hợp từ mùi nắng rát của gió và của biển, màu nước biển trong vắt đến nỗi thấy được cá đang bơi lội tung tăng, và nổi bật hơn hết chính là dáng nằm thư thả của Cù Lao Ông Xá.
< Làng chài yên bình ở Gành Đỏ.
Dulichgo
Thuở xa xưa có một truyền thuyết nói rằng từ núi Gành Đỏ ra mỏm đuôi của hòn cù lao Ông Xá có một dãi đất tựa như một cái bờ chắn ngang mặt vũng. Lúc bấy giờ có một con cá vược khổng lồ từ biển khơi lạc vào đấy, bị cản trở đường đi, cá vược tức giận đập đuôi quẫy nước, nước văng bắn lên cao, sóng réo ầm ầm, bờ chắn bị sụt lở gần hết, chỉ còn lại ở hai mỏm núi, người ta gọi đấy là bờ ngăn Cá Vược. Rồi từ đó cá quay ra biển Đông, không bao giờ trở lại vũng này nữa.
Tạị nơi đây, cuộc sống của người dân hầu hết gắn liền với biển, trẻ em đã quen với việc bơi lội hàng ngày dưới những làn nước xanh ngắt và mát lạnh. Người dân ở đây có một cuộc sống khá bình dị , thư thả và thoải mái.
< Nếu buổi sáng là khoảng khắc bình minh trong lành nhất.
Vào mỗi buổi chiều, những người mẹ, người chị tất bật chuẩn bị bữa ăn xế và bữa tối cho đàn ông. Cứ như thế, khi mặt trời đã lặn dần, những chiếc thúng chai đầy ắp những can dầu, thức ăn và nước uống nhanh chóng được đưa ra ghe bằng những đôi tay vạm vỡ, đầy sức mạnh của các anh thanh niên miền biển.
Và khi ánh đèn vụt lên, hình ảnh những chiếc thuyền nối đuôi nhau chạy ra ngoài khơi chất chứa bao niềm hi vọng về một chuyến ghe đầy ắp cá vào tối khuya hoặc sáng hôm sau. Ngày lại tiếp nối ngày, truyền thống ấy vẫn còn mãi đến ngày hôm nay.
< Thì chiều về hoàng hôn buông màu lãng mạn.
Khi bạn bước chân đến đây, mọi phiền muộn lo âu về cuộc sống sẽ lập tức tan biến mất và thay vào đó là một tâm hồn yêu biển, yêu thiên nhiên và yêu ẩm thực sẽ trỗi dậy trong bạn.
Dulichgo
Và thật vậy, bạn hãy hòa mình vào cái mát lạnh của biển, cái nóng rát của gió và trải nghiệm những điều bạn đã chưa từng làm, điều đó có nghĩa bạn đã sống thật ý nghĩa và biết tận hưởng cuộc sống này.
Hãy đặt chân đến nơi đây một lần, các bạn sẽ cảm nhận được vẻ đẹp chân chất và mộc mạc nhưng rất giàu tình cảm hệt như chính con người nơi đây vậy.
Theo Mạnh Quân - Kim Trần (Xoay24h.com)
Du lịch, GO!
ĐGD: Bài đưa lên nhân dịp thấy 'con ruốc bị nhuộm đỏ' nơi này khiến bà con trợn tròng!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét