Thứ Sáu, 23 tháng 10, 2015

Lử Thẩn không chỉ có mùa hoa tam giác mạch

(TTO) - Không chỉ hút hồn bởi những cánh đồng tam giác mạch, Lử Thẩn - một xã nhỏ thuộc huyện Si Ma Cai (Lào Cai) - còn lặng lẽ đi vào tim lữ khách với những nếp váy hoa sặc sỡ, nụ cười hồn nhiên và bếp lửa bập bùng khi chiều buông…

< Một mình giữa cả đồng hoa rộng lớn, cảm giác tự do và an yên kỳ lạ.

1. Những ngày này, Lử Thẩn - Si Ma Cai ngập tràn trong sắc tím hồng dịu dàng, yểu điệu của tam giác mạch. Khắp các ngả đường vào thôn Tả Van Chư, Nàng Cảng 1… các đồng hoa rung rinh giữa nắng thu vàng rực.

< Con đường đá dăm, đá hộc vào Nà Cảng 1.

Chỉ riêng khoảnh khắc nhìn thấy đồng hoa lớn trải ra trước mắt đã làm tan biến mọi mệt nhọc khi vượt gần chục cây số đá dăm, đá hộc lổn nhổn như ruộng cày, những con dốc cua gấp và cao vút.

Con đường vào bản trước kia, theo lời anh Lương Văn Trường - phó chủ tịch xã - “như đường hoang, đá mọc rêu, cỏ lan gần kín đường, cảm giác như không có người đi lại. Từ khi làm quốc lộ 4, đường này thành đường tránh. Xe tải trọng lớn qua lại lật hết đá lên, lổn nhổn và xấu xí”.

< Những con đường chạy giữa triền đồi tam giác mạch tím hồng lãng mạn.

Anh bảo xã đã đề xuất làm đường từ năm ngoái nhưng nguồn vốn lớn quá, mỗi năm chỉ làm được một đoạn. Vậy là một thời gian dài nữa, khách du lịch vẫn phải vượt qua chặng đường “chông gai”, trước khi giật mình bởi những đồi hoa tím hồng như trong cổ tích.

Như bị thôi miên, người lữ khách thẫn thờ trước đồng tam giác mạch hoa nhỏ li ti như những hạt mưa, mọc hoang dại giữa núi rừng.

< Hoàng hôn úa vàng sau những rặng núi xanh lô nhô.

Nếu đến vào những ngày đầu tuần hoặc giữa tuần, ít khách du lịch, bạn sẽ còn cảm nhận rõ hơn sự tự do khi một mình chạy chơi khắp cánh đồng hoa tím. Hay sự an yên khi ngồi lặng yên, lọt thỏm giữa bốn bề tam giác mạch, nghe nắng gió vờn nhau và đàn ong u u đi hút mật bận rộn khắp cánh đồng. 


< Góc bếp ấm cúng lạ kỳ.

Năm ngoái, Lử Thẩn “bỗng” nổi tiếng vì có cánh đồng tam giác mạch lớn chưa từng có. Hàng ngàn lượt khách tới chiêm ngưỡng trong một mùa hoa nở.
Dulichgo
Năm nay lượng khách trong tỉnh có giảm, nhưng khách ngoại tỉnh và quốc tế vẫn ổn định. Đợt nghỉ lễ 30-4 và 1-5 có khoảng 2.500 lượt khách; đợt hè khoảng 1.000 lượt; còn chính vụ tháng 10 tới nay đã có hơn 3.000 lượt khách tham quan.

“Vé vào” chỉ vỏn vẹn 20.000 đồng, tương đương một chiều ngồi lê quán xá, hay vài lần gửi xe nơi nội đô ồn ã nhưng vẫn thấy đôi người mặc cả.

< Bữa cơm đơn giản mà ấm áp giữa phố núi.

2. Lử Thẩn có 100% là người Mông Hoa. Xã có khoảng 1.500ha đất với hơn 1.800 nhân khẩu, tính trung bình mỗi người “sở hữu” gần 1ha đất. Quá rộng lớn nên đường đi cứ heo hút dần, lâu lâu mới thấy một vài nếp nhà ẩn hiện.

Lử Thẩn còn nhiều nơi chưa có nước. Điển hình như hai thôn Nà Cảng 1, Sẻ Nàng Cảng không đón được nước từ khe về, phải đi xách nước mà dùng. Đường xá khó khăn. Người dân nơi đây chỉ trông chờ vào nông nghiệp. Một chút tiền kiếm được từ du lịch, chắc chắn sẽ là cơ hội cho họ “đổi đời”.

< Những con người thân thiện, chất phác níu chân người lữ khách phương xa.

Nhưng Lử Thẩn đâu chỉ có tam giác mạch. Ngắm hoa xong rồi, bạn hãy ở lại đây thêm một đêm để biết "phố núi" mùi vị thế nào.

Khi chiều buông xuống, Lử Thẩn đẹp như một nàng con gái đương thì xuân sắc. Hoàng hôn úa vàng sau những đỉnh núi xanh xanh lô xô phía xa. Hơi lạnh ập xuống, bạn sẽ thèm muốn được ngồi gần bếp củi hơ tay, nghe cái ấm lan dần lên các đầu ngón tay.

Bữa cơm đơn giản với vài món nóng hổi trong quán nhỏ ven đường, thịt xông khói, lạp xườn vàng ruộm nơi góc bếp. Tất cả để lại một cái gì thật lặng yên, thật lắng đọng…
Dulichgo
3. Buổi sớm thức dậy, Lử Thẩn chìm trong sương mù giăng phủ. Đám trẻ con bên trường tiểu học đã dậy từ lúc nào, hồ hởi cầm chổi ra quét sân, quét cổng. Chúng bẽn lẽn nhìn người lạ và cười lỏn lẻn.

< Nụ cười em bé người dân tộc.

Trường đang xây thêm, ngổn ngang vật liệu xây dựng. Nhưng ngày nào chúng cũng cần mẫn quét đám cát trên sân trường, để rồi hôm sau cát lại bay ra như cũ.

Có khoảng 200 học sinh đang theo học tại trường, trong đó 98 em ở bán trú. Đám trẻ bây giờ đã có phòng học, phòng ngủ hẳn hoi. Nhà nước cấp tiền ăn, tiền học. Những em ở bán trú chỉ về vào cuối tuần, còn những ngày đi học chúng sống tập thể trong các phòng có giường tầng, chăn chiếu.

Xa nhà tự lập từ bé nhưng lũ trẻ vẫn hồn nhiên và vô tư đến kỳ lạ…
Dulichgo
Tạm biệt Lử Thẩn, lòng vẫn còn vấn vương những đồng tam giác mạch, những con đèo lên lên lại xuống xuống, những ẩm ướt dịu êm, những nụ cười tươi rói và ấm áp của cô bé nào váy hoa sặc sỡ… để lại những thổn thức của một tình yêu đang chớm nở.

Mong tam giác mạch mỗi mùa lại rực rỡ hơn để Lử Thẩn không còn là một xã đi lại khó khăn, thiếu thốn điều kiện cơ bản cho cuộc sống như hiện tại nữa…

Theo Hà Bi, Hòa Lê (Dulich.Tuoitre)
Du lịch, GO!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét